Sau khi tiến vào Linh Phong Đan lâu, Ngô Bình xem xét từng tầng một. Khi tới tầng thứ tư, anh phát hiện giá đan dược ở nơi này đã rất cao rồi, trong đó có loại thần đan chính hướng mà anh đang muốn luyện chế, nhưng cấp bậc tốt nhất mới chỉ là đan dược bậc một.
Anh đang chuẩn bị lên tầng năm thì bị một đan đồng đứng ở cầu thang chặn lại, đan đồng trừng mắt với anh: “Nếu đan dược ở tầng này mà anh còn không mua nổi thì khỏi cần xem đan dược ở phía trên nữa”. (đan đồng: đồng tử chuyên hầu hạ người luyện đan)
Ngô Bình hỏi: “Tại sao cậu biết tôi không mua nổi?”
Đan đồng cười khẩy: “Tôi ở đây bảy năm rồi, dạng khách nào mà tôi chưa từng gặp? Những người chỉ xem chứ không mua như anh, nhiều vô số kể!”
Ngô Bình đáp: “Tôi không mua vì phẩm chất của đan dược ở phía dưới quá kém, thế nên tôi mới phải lên trên xem thử. Các cậu là người kinh doanh, đâu thể từ chối khách xem hàng chứ?”
Đan đồng cười khẩy: “Tóm lại, anh không thể lên trên được”.
Ngô Bình đáp: “Nếu tôi là ông chủ, chắc chắn tôi sẽ đuổi việc người làm thuê như cậu”.
Đan đồng cười khẩy: “Tiếc rằng anh không phải ông chủ của chúng tôi!”
“Chuyện gì thế?”
Một cô gái tuổi trạc đôi mươi từ trên tầng bước xuống, dung mạo cao quý lạnh lùng, ăn mặc như người trong cung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340250/chuong-4185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.