Tay gã vừa giơ ra đã bị Ngô Bình một quyền đánh bay, cả người trực tiếp dán lên tường y như dính lên đó, không chỗ có thể trốn, miệng còn không ngừng hộc máu.
Cảnh đó lập tức hù mọi người sửng sốt, thực lực của tên kia mạnh thật!
Ngô Bình mở nắp hộp ra, hai số năm, một số bốn vừa vặn mười bốn điểm. Anh mặt mày tươi rói, cười nói: “Ông chủ, 1:12, tôi cược bốn triệu thần tệ, ông phải trả tôi năm mươi sáu triệu thần tệ!”
Ông chủ tức muốn hộc máu, nhưng ông ta mở sòng bạc, hiện trường lại có nhiều khách khứa như vậy, nếu quỵt thì sau này cũng chẳng ai thèm đến nữa. Ông ta nghiến răng nói: “Được! năm mươi sáu triệu thần tệ, tôi có thể trả cho cậu, nhưng anh bạn nè, cậu còn dám chơi nữa không?”
Ngô Bình nhìn thoáng qua Hạt Bưu bị dọa ngu người, cười nói: “Tôi phải nể mặt anh Bưu, không thắng sạch sòng bạc của các ông thì tôi chắc chắn sẽ không đi”.
Hạt Bưu sợ tới mức “Bịch” một tiếng quỳ xuống đất, vừa định giải thích đã bị ông chủ sòng bạc đánh bẹp đầu, đứt hơi chết ngắc.
Trên người ông chủ tỏa ra khí thể khủng bố, cười ha ha nói: “Cậu đây cũng gan ghê! Được rồi, tôi sẽ chơi tới cùng!”
Ngô Bình: “Vậy cược tiếp thôi”.
Lần này, ông chủ tự mình lắc, sau đó đặt mạnh hộp xuống bàn, nhàn nhạt nói: “Cậu cho thể đặt rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340246/chuong-4181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.