Cuối cùng chiếc xe ngựa cũng đã đi vào địa phận thành Bạch Mã. Bởi vì Tống Tử Sơn cũng có chút tiếng tăm nên lính gác cổng cho đi qua luôn mà không cần kiểm tra.
Xe đi trên đường lớn, Ngô Bình mắt tròn mắt dẹt nhìn xung quanh. Trước mặt anh là vô số tòa nhà cao tầng cứ như khi còn ở Địa Cầu. Trên không trung là những chiếc kiệu bay xinh đẹp có tốc độ cực nhanh.
Không chỉ ở dưới mặt đất mà bên trên thành cũng có một vài vườn hoa hoặc cung điện bay lơ lửng giữa bầu trời. Từng đoàn người tu hành và kiệu bay nối tiếp nhau đi vào những chỗ đó.
Khi đặt chân vào thành Bạch Mã, Ngô Bình có ảo giác như đang trở về thời đại của Địa Cầu.
Tống Tử Sơn cười hỏi: “Cậu thấy nơi này thế nào?”
Anh đáp: “Tốt đấy chứ. Chú Tống, cháu muốn tìm một vị Thần Tiên bằng một bức vẽ có được không?”
Tống Tử Sơn nói: “Nếu chỉ có tranh vẽ thì khó đấy. Cho dù là Thần Tiên có thực lực khá mạnh thì tôi cũng không quen nổi. Nhưng nếu biết được tên người ta thì dễ nghe ngóng hơn”.
Ngô Bình giải thích: “Cháu không biết tên người này, chỉ biết là một nữ tu, thực lực tương đương Đại Đạo Quân, tức là ở giữa Đại Thần và Thần Vương”.
Tống Tử Sơn hết cách nói: “Vậy thì chỉ có thể dò hỏi từ từ thôi”.
Sau khi đi thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340235/chuong-4170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.