Lý Nguyên Tượng rất xấu hổ: "Hoàng Nhi, quyền pháp của em không lợi hại bằng kiếm pháp của chị, nhưng nếu em đấm hắn thêm hai lần nữa, em chắc chắn sẽ giết được hắn".
Ngô Bình: "Thực ra cũng không tệ, quyền pháp của Hỉ Bảo tên là Thời Không Sát Quyền, nhìn như không hề giết người, thực ra lại là mở ra áp chế của thời không, trấn áp đối thủ vào đó, chậm rãi nghiền nát kẻ đó cho đến chết. Trong vòng ba năm kẻ này đừng hòng ra ngoài, mà cho dù có ra được thì cũng bị tàn phế".
Lý Nguyên Tượng vội vàng gật đầu: "Đúng vậy".
Hỏa Hoàng Nhi: "Chỉ có hai tên này thôi sao? Thật nhàm chán!"
Ngô Bình lạnh nhạt nói: "Đừng xem thường Thần tộc".
Quả nhiên vào lúc này, trong không trung xuất hiện một khẩu pháo, đường kính nòng pháo gần mấy vạn mét, nó nhắm thẳng vào Thiên lao.
Chỗ nòng pháo có những đốm sáng mang hơi thở chết chóc hội tụ, trông vô cùng đáng sợ.
Nhìn thấy khẩu thần pháo này, Hỏa Hoàng Nhi kinh hãi: "Bố ơi, e là con không đỡ được cái này".
Lý Nguyên Tượng lập tức nói: "Bố ơi, để con, bố và Hoàng Nhi đi trước đi!"
Hỏa Hoàng Nhi tỏ vẻ chán ghét: "Ngu xuẩn, nếu như bố không giải quyết được cái thứ này, bố đã đưa chúng ta đi lâu rồi".
Lý Nguyên Tượng nhìn sang thì quả nhiên Ngô Bình không có biểu cảm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340229/chuong-4164.html