Ngô Bình liếc nhìn lên tầng ba và chỉ với một cái nhún nhẹ, anh đã vào được tầng ba qua một cửa sổ. Vừa đi vào, anh phát hiện đây là phòng tắm, mở cửa ra là một phòng khách lớn, người phụ nữ lúc trước cùng thuộc hạ đang nói chuyện trong phòng khách.
Tiếng bước chân làm cả bọn giật mình quay lại. Khi nhìn thấy Ngô Bình, người phụ nữ đột ngột ngồi dậy và hét lên: "Cậu vẫn chưa chết?"
Ngô Bình bình thản đáp: “Độc của cô không giết được tôi”, vừa nói, anh vừa đi thẳng về phía bọn bọ.
Hai kẻ nhặt súng lên, chĩa họng súng đen ngòm về phía Ngô Bình, lạnh lùng nói: "Đừng nhúc nhích!"
Ngô Bình phất tay một cái, súng trong tay bọn họ vặn vẹo biến dạng khiến bọn họ sợ hãi ném xuống đất.
Người phụ nữ cau mày nói: "Xem ra chúng tôi đã đánh giá thấp cậu rồi!"
Ngô Bình đáp: "Xin lỗi, nhưng hôm nay các người nhất định phải chết”, nói xong, anh tung chưởng lên không trung, một chưởng ấn màu đỏ thẫm bao trùm cả căn phòng, lao về phía đám người kia.
"Bùm bùm bùm!"
Đám người này thậm chí còn không kịp phản ứng thì đã bị nổ tung, cả căn phòng be bét máu thịt, mùi hôi tanh nồng nặc xộc lên.
Sau khi giết những kẻ này, Ngô Bình quay trở lại chỗ cũ. Anh nhảy lên xe máy, khởi động xe và quay về biệt thự Ngư Châu.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340204/chuong-4139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.