La Phi Phi chăm chú học, chóp mũi đã lấm tấm mồ hôi. Ngô Bình lấy sách quạt cho cô ấy, cười nói: “Đừng gấp gáp, cứ từ từ đọc”.
Cuối cùng, La Phi Phi cũng ghi nhớ hết nội dung của hai quyển sách. Cộng thêm việc cô ấy học qua một lần, chẳng mấy chốc đã tiếp thu xong những kiến thức này. Khuôn mặt thanh tú lộ rõ vẻ sửng sốt: “Tiểu Bình, anh cừ thật đấy, em đã nhớ cả rồi!”
Ngô Bình hỏi: “Bây giờ còn lo mình không thi đỗ được hay không?”
La Phi Phi cười hì hì: “Em không dám nói mình sẽ đạt hạng nhất, nhưng top năm chắc chắn không thành vấn đề”.
Một lúc sau, La Phi Phi đến điểm thi.
Ngô Bình rảnh rỗi, bèn tìm một khu rừng nhỏ trong trường để luyện công. Trong đầu anh có vô số công pháp, nhưng cái cần thiết nhất hiện nay là thuật luyện hình. Dù sao thì trước mặt người bình thường, tố chất cơ thể vẫn là thứ quan trọng nhất.
Anh vừa vào rừng thì thấy một nam sinh đang luyện quyền pháp ở đó. Ngô Bình bước đến, đối phương đột nhiên thu quyền, quay người lạnh lùng nhìn anh, lãnh đạm nói: “Không ngờ tôi lại gặp phải đối thủ nhanh như vậy”.
Ngô Bình nheo mắt: “Đối thủ? Ý anh là gì?”
Nam sinh bảo: “Không nhiều người có thể mở cánh cổng thế giới song song, hợp hai thể làm một. Chắc chắn anh cũng là thiên kiêu”.
Ngô Bình nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340187/chuong-4122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.