Người đàn ông trung niên thở dài nói: “Ban nãy bố con tôi đã thất lễ, nhưng ở các nơi quái quỷ này thì chúng tôi làm gì cũng phải cẩn trọng. Nhận được đồ ăn của cậu, chúng tôi rất cảm kích, nếu cậu không chê thì mời vào trong làng ngồi chơi”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Được, vậy xin làm phiền!”
Người thanh niên tò mò quan sát Ngô Bình rồi hỏi: “Nhân tộc các anh và thần nhân chúng tôi hình như cũng không có gì khác biệt”.
Ngô Bình: “Thì vốn bản chất là giống nhau mà”.
Người đàn ông trung niên: “Mời cậu!”
Đi qua cổng làng, Ngô Bình lấy kẹo ra chia cho đám trẻ con, đứa bé thì ba, bốn tuổi, lớn thì chưa tới mười tuổi. Lần đầu tiên được ăn kẹo nên đứa nào cũng tròn mắt, không biết đây là thứ gì mà ăn ngon thế!
Người thanh niên tiếp tục tò mò hỏi: “Đây là gì thế?”
Ngô Bình lấy một cái đưa cho anh ta rồi nói: “Kẹo, anh ăn thử đi”.
Người thanh niên lớn bằng ấy rồi nhưng chưa ăn kẹo bao giờ, nhưng vừa nếm thử một cái thì lập tức ngạc nhiên nói: “Ngon quá!”
Người đàn ông trung niên cảm thán: “Sau này không được ăn lại nữa thì xem con làm thế nào”.
Người thanh niên: “Cứ biết bây giờ đã, sau này quan trọng gì ạ”.
Người đàn ông trung niên mời Ngô Bình tới một căn nhà, có một người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340114/chuong-4049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.