Trong lòng Ngô Bình có ý tưởng: “Tôi đưa hai người qua bên kia!”
Nói xong, anh bảo Nguyên Hạc chờ tại chỗ, mình thì đưa hai mẹ con tới sân nhỏ trong Ngũ Hành giới, để cho họ tạm thời ở đây.
Lão Hoàng thấy cặp mẹ con này thì ngạc nhiên nhưng không hỏi nhiều.
Ngô Bình nói với Trần Nhược Nhàn: “Chăm sóc tốt cho họ nhé!”
Trần Nhược Nhàn gật đầu: “Anh yên tâm!”
Vào một thế giới xa lạ, cô bé vô cùng tò mò.
Ngô Bình dặn dò vài câu rồi quay về thành Thượng Nguyên.
Nguyên Hạc đang dùng bữa, chỉ mới thoáng chốc mà toàn bộ đĩa trên bàn đều trống trơn, Ngô Bình cười: “Nguyên Hạc, cậu ở cạnh sư tổ bao lâu rồi?”
Nguyên Hạc vừa ăn vừa nói: “Sư huynh, tôi theo sư tổ đã tám trăm năm!”
Ngô Bình trợn to mắt: “Tám trăm năm?”
Nguyên Hạc cười nói: “Đúng vậy, ta theo sư tổ khi mới mười sáu, từ đó đến giờ vẫn giữ vẻ ngoài này, không hề già yếu!”
Ngô Bình: “Chả trách cậu có thể tu thành chân tiên, theo sư tổ tám trăm năm, chỉ bảo vài câu thôi là cậu có thể đột phá rồi!”
Nguyên Hạc thở dài, đặt đũa xuống: “Sư huynh có điều không biết. Tư chất của ta chỉ thuộc dạng khá mà thôi, trở thành chân tiên là thành tựu cao nhất rồi”.
Ngô Bình cũng hiểu, nếu tư chất Nguyên Hạc tốt thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340098/chuong-4033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.