Mã Chiêm Nguyên cảm thấy một luồng sức mạnh rất lớn đang khống chế mình, biến sắc thốt lên: “Cậu là Thánh nhân!”
Ngô Bình giơ tay còn lại ra, tát mạnh vào mặt đối phương: “Ra tay với một ông lão mà cũng xứng làm Bán Thánh sao?”
Đỡ lão Thạch dậy, anh hỏi: “Lão Thạch, ông không sao chứ?”
Lão Thạch nhìn anh, khấp khởi hỏi: “Ngô Bình, cậu lĩnh ngộ được bao nhiêu phần?”
Ngô Bình cười đáp: “Ông vào đó xem là biết ngay mà”.
Lão Thạch nén đau, vội vã xông vào đại điện, thấy chữ và hình vẽ trên bia đá đã biến mất toàn bộ. Chỉ có một khả năng là đã có người tiếp thu và hiểu được toàn bộ nội dung trên bia đá. Người đó chính là Ngô Bình!
Lão Thạch cười to: “Tốt quá rồi, tốt quá rồi. Cuối cùng tôi cũng có thể nghỉ ngơi rồi”.
Dứt lời, khí tức của lão Thạch bỗng nhiên trở nên vô cùng yếu ớt, mắt chầm chậm nhắm nghiền.
Ngô Bình cả kinh, vội chạy đến xem, phát hiện lão Thạch đã qua đời! Thật ra lão Thạch sẽ không chết, nhưng hẳn là ông lão đã sống đủ rồi, một khi hoàn thành sứ mệnh sẽ lập tức rời khỏi thế giới này.
Những người xung quanh đều im lặng. Ngô Bình quay người lại, lạnh nhạt nói: “Tông chủ Mã thật không có lòng độ lượng!”
Bây giờ Mã Chiêm Nguyên cực kỳ kiêng dè Ngô Bình, trầm giọng nói: “Cậu bạn, cậu đã học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340071/chuong-4006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.