Lặng im giây lát, Ngô Bình nói: “Được, ta tạm thời tha cho ngươi. Nhưng giống như thần Cá sấu, ta cũng phải để lại cấm chế trong cơ thể ngươi để ngươi không làm chuyện ác nữa”.
Biết mình không phải chết nữa, rùa biển tinh vội trả lời: “Cảm ơn Thánh nhân đã từ bi!”
Khi đặt cấm chế vào người rùa biển tinh, Ngô Bình bất ngờ phát hiện trong bụng nó có một hạt châu chín màu to bằng nắm tay, đang toả ra Phật lực mạnh mẽ.
Thế là anh lấy hạt châu ra. Không còn hạt châu, khí tức của rùa biển tinh lập tức yếu đi một nửa. Nó vội nói: “Thánh nhân có thể trả nó cho tôi không?”
Ngô Bình quan sát một lúc rồi cười khẩy: “Ngươi có thể nhìn thấy nghiệp nhờ vào hạt châu này đúng không? Nói, ngươi trộm hạt châu này từ đâu?”
Rùa biển tinh thấy mình không giấu được, đành nhăn nhó đáp: “Trước kia đúng là tôi từng ngồi trước Phật Đà để nghe pháp, sau đó đã trộm liên châu chín màu, bảo vật của Phật Đà. Viên liên châu chín màu này là Phật bảo mà các đời Phật Đà đã luyện chế bằng sự giác ngộ tối thượng, có sức mạnh diệu kỳ vô hạn”.
Ngô Bình cất liên châu chín màu vào, đoạn bảo: “Nếu đã là đồ trộm, ta sẽ tìm cơ hội trả lại cho Phật Đà”.
Rùa biển tinh còn muốn cầu xin, nhưng bị Ngô Bình đá một cái vào người, nó lập tức không dám ho he nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340055/chuong-3990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.