Nhìn thấy đại điện này, Lý Nguyên Tượng hơi ngẩn người rồi nói: “Bố, con cảm thấy rất thân thiết với nơi này”.
Ngô Bình: “Ở đây có khí tức Thiên Vu, Hỉ Bảo, con thử đi!”
Hỉ Bảo gật đầu, sau đó giơ tay ấn lên cửa. Ngay sau đó, cánh cửa phát sáng rồi mở ra, bên trong là một không gian rộng rãi.
Ngô Bình: “Quả nhiên có Động Thiên, Hỉ Bảo, con vào đi, khéo lại có thu hoạch gì đó”.
Anh biết mình không có cơ duyên với nơi này nên muốn Hỉ Bảo vào thử vận may.
Hỉ Bảo gật đầu rồi bước nhanh vào, ngay sau đó, một tia sáng mạnh loé lên, cả đại điện đã biến mất.
Ngô Bình ngẩn ra tại chỗ rồi lẩm bẩm: “Xem ra Hỉ Bảo được dẫn tới một thời không khác rồi”.
Anh không hề lo về Hỉ Bảo, cậu ấy có vận khí lớn, thực lực mạnh, chuyến này đi sẽ không có nguy hiểm gì, mà chỉ có thêm thu hoạch.
Nhưng anh đã đến đây rồi thì không thể đi tay không được, anh phát hiện đi tiếp xuống phía dưới cung điện có rất nhiều đồng tinh chất. Chúng quý hơn mỏ đồng bên trên nhiều, ngoài ra còn dùng làm thần binh lợi đao được.
Anh đào một đống lớn rồi mới trở lại con tàu.
Anh bắt đầu tu luyện tầng thứ ba của Xích Minh Bản Nguyên Kinh. Lần trước, nhờ sức mạnh sinh linh của kỷ nguyên Xích Minh mà anh đã hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340042/chuong-3977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.