Ngô Bình cũng biết sức mạnh tinh thể lằng nhằng hơn những gì mình vừa luyện nhiều, ví dụ như sức mạnh tinh thể cấp 20 có cả trăm nghìn lần biến đổi, mỗi sự biến đổi khác nhau đều tương xứng với một bối cảnh sử dụng khác nhau.
Anh nói: “Thế cũng được”.
Tàu chiến đã lơ lửng trên không nhiều ngày, Ngô Bình nhảy lên đó. Trước mặt anh có một cột sắt, anh áp tay lên trên thì có một ý chí mạnh mẽ xuất hiện.
“Ai thế?”, ý chí đó hỏi với giọng nghiêm nghị.
Ngô Bình: “Thánh Nhân, tôi là Lý Huyền Bình”.
Giọng nói kia: “Cuối cùng cũng có Thánh Nhân xuất hiện trong nhân gian rồi à? Tốt lắm, ta là hạm linh của con tàu chiến mang hiệu Nguyên Xương này”.
Ngô Bình: “Ra là tiền bối hạm linh, cách đây không lâu, Thần tộc đến định lấy con tàu này, nhưng vãn bối đã ra tay và mang nó đi trước. Hôm nay, vãn bối mới dám mở tàu, hi vọng tàu Nguyên Xương có thể giúp ích cho con người”.
Giọng nói kia hỏi: “Cậu có thân phận gì?”
Ngô Bình: “Hoàng đế của đế quốc Thiên Võ”.
Hạm linh: “Đế quốc có bao nhiêu thần dân?”
“Hàng nghìn tỷ dân”.
Hạm linh: “Thánh Nhân, Hoàng đế cai trị cả nghìn tỷ dân, cậu đã đủ tư cách có Nguyên Xương! Lý Huyền Bình, cậu chuẩn bị xong chưa?”
Ngô Bình gật đầu: “Vãn bối chuẩn bị xong rồi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340037/chuong-3972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.