Ngô Bình đáp: “Đại Thương đã diệt vong từ lâu, bây giờ là thời đại mới”.
Âm Cửu Chúc im lặng trong giây lát: “Đại Thương không còn ư? Thật đáng tiếc, ta không thể trả thù nữa!”
Ngô Bình nói: “Tà ma truyền độc đến ngày nay, tuy chúng bị phong ấn trong thời không, nhưng thỉnh thoảng sẽ có một ít thoát ra, tấn công Nhân tộc”.
Âm Cửu Chúc hừ giọng: “Tà ma đã tồn tại từ thời Tiên quốc, ta chỉ tạo ra nhiều nhất mà thôi”.
Ngô Bình bảo: “Bất luận thế nào, chuyện tà ma cũng do ngươi mà ra!”
Âm Cửu Chúc cười quái dị: “Do ta mà ra thì đã sao?”
Ngô Bình lãnh đạm nói: “Ngươi là nhiệm vụ lớn thứ ba của ta. Ta phải giết chết ngươi!”
Âm Cửu Chúc cười lạnh lùng: “Ngươi cảm thấy ngươi giết được ta sao?”
Ngô Bình đáp: “Đúng là rất khó. Nếu ngươi dễ dàng bị giết chết đến thế, Đại Thương đã chẳng giữ ngươi lại đến tận bây giờ”.
Âm Cửu Chúc bảo: “Ngươi hiểu được là tốt! Ở đây có một đại trận trấn áp, nếu không thì thực lực của ta còn mạnh hơn bây giờ gấp trăm lần! Trước mặt ta, ngươi sẽ nhỏ bé như loài giun dế, không đáng nhắc đến!”
Ngô Bình nói: “Ngươi cứ việc khoác lác đi, ta vẫn sẽ giết ngươi thôi!”
Lời vừa dứt, Ngô Bình đã lấy lò quẻ ra, mở nắp lò rồi tóm lấy Âm Cửu Chúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340021/chuong-3956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.