Thanh Đồng Thần Vương cười quái dị một hồi: “Nhân loại hèn mọn, ngươi chỉ phách lối được bây giờ thôi, đến lúc đó ngươi sẽ khóc lóc cầu xin bản vương!”
Ngô Bình: “Bớt nói nhảm, tôi hỏi ông, tại sao một Thần Vương như ông lại tới Côn Luân?”
Thanh Đồng Thần Vương: “Cung điện Thanh Đồng là nơi chế tạo thần khí, muốn gia tăng uy lực thần khí cần hấp thu hồn phách. Chất lượng hồn phách của sinh linh thiên hạ và Nhân tộc các ngươi không tệ, nên ta đến đây”.
Ngô Bình nheo mắt lại: “Thì ra cứ ba trăm năm ông lại tới đây một lần là vì muốn hút hồn phách nhân loại? Như vậy, một lần ông đã giết chết bao nhiêu người!”
Thanh Đồng Thần Vương: “Cũng không nhiều, chỉ một tỷ”.
Ngô Bình tức giận nói: “Tội ác tày trời! Hôm nay, tôi phải giết ông!”
Thanh Đồng Thần Vương cười lạnh: “Giết ta? Ta có thần lực Thanh Đồng, có thể chống lại Đại kiếp kỷ nguyên. Thần lực Thanh Đồng là một trong mười hai Cổ thần lực, có nó, không ai có thể giết được ta!”
Ngô Bình: “Thật sao? Đó là ông đánh giá quá cao chính mình, hôm nay tôi sẽ khiến ông chết rõ ràng!”
Thanh Đồng Thần Vương thản nhiên nói: “Nhân loại hèn mọn, ta thấy tư chất của ngươi không tệ. Nếu ngươi chịu làm nô bộc của ta, ta có thể ban cho ngươi thần lực Thanh Đồng, thế nào?”
Ngô Bình: “Giết ông, tôi cũng đoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3340008/chuong-3943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.