Ngô Bình ngẩn người: "Vị đó là chủ nhân của mày à?"
Gà trống lớn: "Cứ xem là vậy đi, vì ông nội tôi là gà mà ông ấy nuôi dưỡng".
Ngô Bình thăm dò: "Chắc chắn thực lực ông nội của mày mạnh hơn mày nhiều nhỉ?"
Gà trống lớn: "Chắc chắn là mạnh hơn tôi rồi, lúc bố tôi ra đời, ông nội đã giết một con thần long để bà nội tôi bồi bổ cơ thể đó ".
Ngô Bình kinh hãi, giết thần long để bồi bổ thân thể?
Anh hỏi: "Nhà mày còn trứng bán không?"
Gà trống lớn: "Anh đang nói gì vậy? Anh muốn ăn trứng gà của nhà tôi à?"
Ngô Bình cười hì hì: "Đâu phải quả trứng nào cũng nở ra con được đâu, đúng không?"
Gà trống lớn cười nhạt: "Anh đừng có mơ! Trứng của bọn tôi chỉ để cho chủ nhân dùng thôi".
Ngô Bình: "Nhưng chủ nhân của bọn mày không còn nữa, bán một ít cho tao cũng được mà. Thế này đi, mày cho tao một trăm quả trứng gà, tao đưa mật rắn cho mày".
Gà trống lớn nổi giận: "Một trăm cái? Sao anh không đi ăn cướp luôn đi! Anh có biết mỗi năm Thiên Kê bọn tôi chỉ đẻ được một quả trứng thôi không?"
Ngô Bình: "Một trăm quả trứng quan trọng hay là tính mạng của vợ mày quan trọng?"
Gà trống lớn suy nghĩ một hồi rồi nói: "Năm mươi quả, không hơn được nữa!"
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339943/chuong-3878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.