Chỉ huy này khẽ cười: “Vâng!”
Thật ra chỉ huy này vốn là thuộc hạ của anh ở Thiên Long, là một trong số các long vệ năm đó. Mười ngày trước anh đã dẫn những long vệ này đến đây để bọn họ phụ trách quản lý quân Kim Châu hùng mạnh này.
Các long vệ này vẫn luôn cố gắng tu luyện theo yêu cầu của Ngô Bình, vì nhờ có sự chỉ dạy và bản lĩnh của Ngô Bình, bây giờ ai nấy cũng đã kích hoạt Nhân Tàng rất mạnh, có dũng khí không chịu khuất phục.
Lúc này một du mục già bước đến bên tường thành, ông ta đưa mắt nhìn ra đằng xa, cách đó một trăm mét có một đội quân Sói yêu cấp tốc đến gần.
Ông ta hét lên: “Người sói chết tiệt, đánh chết chúng, đánh chết chúng”.
Ông ta vội chạy đến trước mặt Ngô Bình, quỳ xuống đất nói: “Đại nhân, đám Sói yêu này đã hại chết cả gia đình tôi. Con trai tôi, cháu trai và cháu gái của tôi đều đã bị Sói yêu bắt đi. Đại nhân, xin cậu hãy trả thù cho những kẻ yếu đuối như chúng tôi”.
Ngô Bình đỡ ông ta đứng lên: “Ông cụ, những kẻ hung tàn này đều phải trả giá, nếu ông trời không công bằng thì tôi sẽ thay trời hành đạo”.
Ông lão vẫy tay, một nhóm du mục kéo dê bò đến: “Chúng tôi không có gì tốt đểu chiêu đãi đại nhân, cứ xem mấy nghìn con dê bò bên dưới là quà chúng tôi tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339912/chuong-3847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.