Song anh vẫn kìm lại lửa giận, đoạn bảo: “Cậu muốn cưới Ngô Mi và Mỹ Ngọc cũng được thôi, nhưng chúng tôi vừa đắc tội một nhóm người, cậu có thể giải quyết giúp chúng tôi không?”
Trang Sinh vỗ ngực: “Có chuyện gì, em sẽ giúp mọi người giải quyết”.
Ngô Bình đáp nhẹ: “Được, tôi sẽ cho cậu cơ hội”.
Anh nói vậy vì cảm ứng được có người đang đến đây rất nhanh. Quả nhiên, lời vừa dứt, một nhóm tu sĩ đã đặt chân đến viện, có người rống lên: “Chủ nhân của kiệu đang ở đâu, ra đây ngay cho tôi!”
Nghe thấy giọng nói to rõ kia, Trang Sinh thoáng biến sắc. Khí thế ấy sao lại giống Chân Tiên thế này!
Ngô Bình bảo: “Rắc rối đến rồi đấy. Cậu đi giải quyết đi”.
Sắc mặt Trang Sinh liên tục thay đổi: “Chuyện này…”
Tả Linh Phong cười ha ha: “Họ Ngô kia, anh tưởng Long Kinh cũng là chốn thôn quê hẻo lánh à? Người ở đây đâu phải là người mà anh đắc tội được kia chứ?”
“Chát!”
Tả Linh Phong còn chưa nói xong đã bị Ngô Bình tát vào mặt. Cậu ta trợn ngược mắt rồi ngất đi.
Ngô Bình quay người bước ra ngoài, các bạn học của Ngô Mi vội vã ra hóng chuyện. Do dự một hồi, cuối cùng Trang Sinh vẫn đi ra theo anh.
Một nhóm người đang hung hăng đứng canh chừng bên kiệu. Thấy đám Ngô Bình bước ra, một người trầm giọng bảo:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339879/chuong-3814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.