Bây giờ Tử Phi đã có một “người anh” đại thần, ngay cả chưởng môn của Thiên Đạo Môn cũng phải kính nể cô ấy.
Tử Phi gật đầu: “Được. Hạ được nhà họ Âu rồi, tiếp theo sẽ là nhà họ Nguỵ!”
Ngô Bình đáp: “Khoan hãy vội. Sau khi nuốt chửng nhà họ Âu, chúng ta cũng cần thời gian tiêu hoá”.
Đoạn, anh nói với đại thần Đấu Thắng: “Ngươi tạm thời cứ ở lại đây. Tử Phi bảo làm gì thì ngươi làm nấy”.
Đại thần Đấu Thắng lại rất vui vẻ với chuyện này. Chỉ cần Ngô Bình không ở cạnh thì đại thần Đấu Thắng sẽ cảm thấy thoải mái hơn, vội vàng đáp: “Được”.
Sau khi dặn dò Tử Phi vài câu, Ngô Bình bèn quay lại Linh Xuyên, tiếp tục suy ngẫm kỳ phổ. Trong kỳ phổ không chỉ có tàn cuộc, mà còn có khốn cuộc, sát cuộc, anh cần rất nhiều thời gian để nghiên cứu chúng.
Chớp mắt mà đã hai ngày trôi qua. Anh đưa Ngô Mi và Mỹ Ngọc đi gặp vài người bạn học. Trước đây Mỹ Ngọc và Ngô Mi học cùng trường, cũng xem như quen biết những người bạn này.
Mỹ Ngọc và Ngô Mi đều đã trưởng thành và rất xinh đẹp. Cả hai ăn vận tươm tất rồi khởi hành đến Long Kinh.
So với lần trước Ngô Bình đến, Long Kinh lại trải qua một sự thay đổi rất lớn. Diện tích của Long Kinh đã lớn hơn, người ngoài đường phố cũng đông lên, Long Kinh đã được thế tục hoá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339876/chuong-3811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.