"Hãy tha mạng cho ta!", đại thần kêu to.
Ngô Bình mở lò quẻ ra, cười hỏi: "Ngươi cảm thấy thế nào?"
Đại thần bị thiêu cháy da cháy thịt, trong khoảng thời gian ngắn không thể hồi phục, hắn nói: "Ngươi muốn thế nào?"
Ngô Bình: "Nhả 'Thần Hạch' của ngươi ra và để ta kiểm soát nó”.
Thần Hạch tương tự như dấu ấn sinh mệnh của tu sĩ thông thường, bên trong chứa đựng toàn bộ thông tin về sinh mệnh của thần. Chỉ cần Thần Hạch còn thì thần sẽ không chết. Tất nhiên, nếu Thần Hạch bị phá huỷ thì thần sẽ chết ngay lập tức.
Vị đại thần này không muốn bị khống chế nên nhìn Ngô Bình với vẻ đầy căm hận, nói: “Thần Hạch của ta tồn tại ở một chiều không gian khác, ngươi tìm không thấy đâu, muốn giết thì cứ giết. Dù gì, không bao lâu nữa là ta sẽ có thể khôi phục thân thể của mình!"
"Thật sao?" Ngô Bình cười lạnh: "Cái lò quẻ này có thể luyện hóa quá khứ và tương lai của một người, ngươi vừa rồi không cảm nhận được sao?"
Đại thần mặt biến sắc, hắn đương nhiên cảm nhận được điều đó, giờ nghe Ngô Bình nói thì đã hoàn toàn chắc chắn.
"Ngươi……"
Ngô Bình hờ hững nói: "Đừng nói nhảm nữa, có đồng ý hay không?"
Đại thần thở dài một hơi: "Không ngờ rằng, đại thần Đấu Thắng ta lại có ngày hôm nay!"
Hắn vừa nói vừa niệm chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339873/chuong-3808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.