Ngô Bình: “Không cần đa lễ”.
Lúc công chúa nước Thiên Mông ngẩng đầu lên nhìn rõ mặt Ngô Bình thì cô ấy đã ngây ra, nói: “Là anh à”.
Quốc vương ngạc nhiên: “A Kỳ, đừng vô lễ”.
Ngô Bình: “Quốc vương Thiên Mông, năm xưa con gái ông nợ tiền tôi vẫn còn chưa trả đấy”.
Công chúa Thiên Mông: “Tôi sẽ trả đủ không sót một đồng”.
Ngô Bình nói: “Thôi vậy, nể tình nước Thiên Mông là một nước phụ thuộc của Thiên Đạo Môn, tôi xóa nợ cho mọi người”.
Quốc vương nước Thiên Mông vội nói: “Vậy thì đa tạ thượng tiên”.
Nhậm Hành Chi lạnh lùng đáp: “Được rồi, mau thu xếp hoàng cung để tông chủ chúng tôi nghỉ lại”.
Quốc vương Thiên Mông cười, nói: “Đã thu xếp xong cả rồi, mời”.
Ngô Bình cũng không khách sáo, dắt người vào cung.
Trên đại điện, Ngô Bình ngồi ở vị trí của quốc vương, còn quốc vương thì đứng bên cạnh.
Ngô Bình: “Hãy nói tình hình ở đây cho tôi nghe thử trước đã”.
Quốc vương nước Thiên Mông liền nói: “Tông chủ Lý, thực lực của bộ lạc Chân Lan rất mạnh, nửa năm gần đây đã thâu tóm một phần ba quốc thổ của chúng tôi rồi.
Ngô Bình: “Nước Thiên Mông đông dân, binh nhiều ngựa tốt, lẽ nào lại đánh không lại một bộ lạc sao?”
Quốc vương nước Thiên Mông cười mếu: “Võ sĩ Chân Lan lấy một chọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339844/chuong-3779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.