Trong hang động treo hàng vạn hạt dạ minh châu, dưới ánh đèn dịu nhẹ, một người đàn ông tóc dài xõa vai đang khoanh chân ngồi đó, nửa người đã hòa vào trong đá, chỉ còn nửa thân trên là bình thường. Tuy nhiên, trên bề mặt da của người đó có một phần đã bị hóa đá.
Dương Tài Tân đến bên người đó và cúi đầu thật sâu: "Thánh tổ!"
Người đàn ông nhìn qua ước chừng bốn mươi, nhưng tuổi thật lại kinh người. Lão khẽ mở mắt ra, lạnh nhạt nói: "Mang người tới rồi sao?"
Dương Tài Tân nói: "Vâng, thánh tổ, người này là bố của Lý Nguyên Tượng, rất có thể là luyện đan sư".
Người đàn ông gật đầu với Ngô Bình, trầm giọng nói: "Sao lại xích khách lại? Cởi xiềng xích ra".
Ngô Bình nói: "Không cần, cái xiềng xích này rất thoải mái".
Dương Tài Tân: "Thánh tổ, người này không yếu, đệ tử sợ không kiểm soát được, vì vậy tạm thời xích cậu ta lại".
Ngô Bình: "Đừng giả nhân giả nghĩa, chỉ cần nói cho tôi biết mục đích của các người là gì".
Người đàn ông tóc dài khẽ mỉm cười: "Ta là lão tổ của nhà họ Dương, ngày xưa không thể tu thành thánh, thân thể hóa đá, cần một viên đan dược đặc thù mới có thể khôi phục lại. Lần trước, ta đã nhìn thấy viên Ngộ Chân Đan do cậu đây luyện chế, hiệu quả rất tuyệt vời. Vì vậy, ta muốn nhờ cậu luyện đan cho ta".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339783/chuong-3718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.