Dưới chân anh phát ra lực, cả người bay lên không trung, dẫn theo Đỗ Ngọc Kiều bay đi.
Không lâu sau, một ngọn núi cực lớn hiện ra trước mắt, trên núi có một cung điện nguy nga, chính là điện Câu Trần.
Anh vẫn còn ở trên không trung, bên dưới đã vang lên tiếng gào thét, một tia sáng lao lên trời đánh vào đầu Ngô Bình.
Ngô Bình cười nhạo, lòng bàn tay xuất hiện một luồng kiếm quang đánh mạnh xuống dưới.
“Ầm!”
Âm thanh cực lớn vang lên, máu tươi phun ra bắn tung tóe, Ngô Bình đứng trên không trung lại tung một quyền nữa, quyền ấn lao xuống. Trên mặt đất, một núi thịt đang vặn vẹo, bề mặt có vô số lỗ thủng, mỗi một lỗ đều có thể bắn ra ánh sáng màu máu.
Quyền ấn đánh trúng người quái vật, cơ thể nói chỉ ngoe nguẩy mấy cái, không bị thương gì.
Ngô Bình hơi ngạc nhiên: “Khả năng phòng vệ này đúng là đáng kinh ngạc, tôi không thể đánh bại nó trong thời gian ngắn”.
Thế là anh mặc kệ con quái vật này, bay thẳng đến đại điện.
Có lẽ cảm thấy không giết được Ngô Bình, con quái vật đó không ra tay nữa, Ngô Bình cũng thuận lợi đi vào đại điện.
Cửa đại điện đang mở, mọi người vừa bước vào thì cánh cửa bỗng nặng nề đóng lại, sau đó anh nhìn thấy một tia sáng xuất hiện trên trời, ánh sáng đó biến thành một bóng người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339773/chuong-3708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.