Đã được trải nghiệm dược lực ẩn chứa trong máu cô gái, Ngô Bình nói: “Quả nhiên giống như tôi đã dự đoán trước, vấn đề của cô không quá nghiêm trọng, có thể chữa trị”.
Cô gái vui mừng: “Thật sao?”
Ngô Bình: “Nhưng muốn khôi phục thì phải trả giá, quá trình sẽ rất đau đớn. Tôi muốn rút sạch máu huyết trong người cô, sau đó đưa máu của tôi vào trong cơ thể cô, làm như vậy, kết quả xem như cô được sống lại lần nữa, hơn nữa còn có thể duy trì được năng lượng vốn có, đồng thời cô sẽ trở thành người phụ thuộc vào tôi, cả đời sẽ bị tôi khống chế”.
Cô gái im lặng một lúc, cả đời bị người ta khống chế, bản thân có thể chịu đựng được không?
Ngô Bình: “Vì vậy cô phải nghĩ cho kỹ, một là vĩnh viễn bị nhốt ở đây, sống cô độc một mình, hai là đi ra ngoài với tôi, sống cuộc sống bình thường. Đúng rồi, tuy nói là tôi có thể khống chế cô, nhưng tôi cũng sẽ không thật sự can thiệp chuyện cô”.
Cô gái khẽ thở dài, nói: “Được thôi! Ta chấp nhận”.
Ngô Bình: “Vậy tôi bắt đầu, cô ráng chịu đựng”.
Nói xong, tay phải anh nắm trên không, máu huyết cả người cô gái lập tức rời khỏi cơ thể, bị anh phong ấn đưa vào một cái lọ.
Cô gái không còn máu huyết, lập tức ngất đi, cơ thể trắng bệch như tờ giấy, rễ cây dưới chân cũng khô héo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339767/chuong-3702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.