Ngô Bình thở dài, đáp: “Đến rồi”.
“Có thu hoạch gì không?”, anh ta tiếp tục hỏi.
Ngô Bình: “Không có, vừa mới vào thì bị một luồng sức mạnh đẩy ra ngoài”.
Tất nhiên anh sẽ không nói thật, vì dù sao vị trưởng lão họ Viên kia cũng không ưa thích gì anh.
Chu Duyên Niên cười nói: “Đừng nhụt chí, phần lớn mọi người đều vậy mà”.
Sau khi hỏi đáp vài lời, Chu Duyên Niên liền rời đi, tới gặp Viên Diệu Chân.
Lúc này, Viên Diệu Chân đang ngồi ngay ngắn trong điện cùng một vài vị trưởng lão của tông môn. Chu Duyên Niên tiến vào rồi cất lời: “Trưởng lão Viên, đệ tử mới tới kia đã tới điện Ngọc Hoàng rồi. Đúng như ông dự đoán, cậu ta không nhận được gì hết”.
Viên Diệu Chân: “Trên người cậu ta có thay đổi gì so với lần trước không?”
Chu Duyên Niên: “Không thay đổi gì hết”.
Viên Diệu Chân cười lạnh: “Thiên tài gì đã sao? Không nhận được truyền thừa của Ngọc Hoàng, trong mắt ta chẳng là cái thá gì hết!”
Chu Duyên Niên: “Trưởng lão Viên, vậy nên xử lý kẻ này thế nào ạ?”
Viên Diệu Chân: “Chẳng phải cậu ta còn chưa thử luyện đấy sao? Ngươi dẫn cậu ta tới nơi thử luyện đi”.
Chu Duyên Niên nở nụ cười: “Hiểu rồi ạ”.
Ngô Bình vừa ngâm cho mình một chén trà thì Chu Duyên Niên lại tới, anh ta nói: “Thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339763/chuong-3698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.