Ngô Bình đưa lệnh bài cho cô ấy xem, cười nói: “Đệ tử cấp thấp!”
Chu Ngọc Nhan có chút khó hiểu: “Tư chất của anh tốt vậy thì sao lại là đệ tử cấp thấp?”
Ngô Bình: “Ai mà biết, ở đó có một trưởng lão họ Viên, cô từng nghe nói chưa?”
Vì gia nhập Ngọc Hoàng Tông, Chu Ngọc Nhan đã tìm hiểu rõ ràng nhiều việc, cô ấy nói: “Người anh nói là trưởng lão Viên Diệu Chân à, ông ta là trưởng lão có quyền lực lớn nhất chỉ sau tông chủ. Hai mươi mấy năm nay, tông chủ mặc kệ mọi thứ nên trưởng lão Viên gần như cũng đã thành tông chủ, chuyện gì cũng do ông ta định đoạt”.
Ngô Bình như có điều suy nghĩ: “Chả trách ông ta lại chẳng tôn trọng tông chủ bao nhiêu. Tông chủ kêu ông ta thu xếp cho tôi, rõ ràng là đang bảo ông ta chiếu cố quan tâm nhưng người này lại cho tôi làm đệ tử cấp thấp”.
Chu Ngọc Nhan suy tư một lát mới thở dài một hơi: “Tông chủ đúng là đa mưu túc trí!”
Ngô Bình: “Xin chỉ giáo thêm!”
Chu Ngọc Nhan: “Anh nghĩ xem, một đệ tử thiên tài bị đối xử như thế, trong lòng anh nhất định sẽ ôm oán hận? Mà một thiên tài thật sự sẽ không bị mai một, chẳng bao lâu sau, anh nhất định sẽ quật khởi. Đến lúc đó, anh sẽ đối đầu với Viên Diệu Chân, trở thành đồng minh của tông chủ”.
Ngô Bình thở dài: “Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339760/chuong-3695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.