Dứt lời, khí tức đáng gờm của anh lại được giải phóng ra bên ngoài, Thái tử hoảng hồn la lối: “Anh… anh rốt cuộc là ai?”
Ngô Bình cười khẩy: “Là người mà anh không thể đụng tới. Các người tranh quyền đoạt lợi không liên quan gì tới tôi, thế nên chớ làm liên lụy tới tôi. Lần này không giết anh vì tôi nể mặt hoàng đế; lần sau nếu anh còn dám đụng tới tôi, tôi sẽ luyện anh thành đan dược, biết chưa hả?
“Hỗn xược! Một thần tử như anh mà dám uy hiếp cả Thái tử sao?”
Một người đàn ông bước ra, vung chưởng qua không khí nhắm vào Ngô Bình. Khí tức của người này rất kinh khủng, võ đạo phi phàm.
Ngô Bình phất tay, ba nghìn kiếm ảnh phóng ra, chỉ trong thoáng chốc đã phá hỏng hàng phòng ngự của kẻ này; máu tươi bắn tung tóe, một vị Võ Tiên bị thương nặng ngã vật xuống đất.
Nhìn thấy cận vệ mạnh nhất bên cạnh mình không đỡ nổi một đòn tấn công của Ngô Bình, Thái tử cảm thấy vô cùng khiếp sợ, hắn ta run giọng: “Ngô Bình, bổn Thái tử thu lại lời nói trước đây, khôi phục tất cả chức vụ cho anh!”
Ngô Bình cười khẩy: “Cái danh tổng đốc hữu danh vô thực đó, tôi không hứng thú, thế nên không làm quan của Long Quốc cũng không sao. Nhưng anh sai người bắt tôi, món nợ này nên tính thế nào?”
Thái tử hỏi: “Anh muốn thế nào?”
Ngô Bình đáp: “Nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339725/chuong-3660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.