Lão Hạ Vương xuất hiện rồi thở dài nói: “Biết rõ sẽ gặp nguy hiểm mà vẫn xuống, chứng tỏ cậu ta rất tự tin”.
Hạ Vương nhìn lão Hạ Vương rồi nói: “Bố, ý bố là cậu ta không sợ tổ gia ư?”
Lão Hạ Vương trầm mặc nói: “Chuẩn bị dần đi thôi, nhỡ cậu ta bình an trở về thì mình phải nói lại với người ta đấy”.
Sau khi nhảy xuống giếng, tốc độ lao đi của Ngô Bình ngày càng nhanh, cuối cùng anh rơi mạnh xuống một đống bùn. Anh đứng dậy rồi nhìn lên phía trước thì thấy có hoàng khí toả ra từ một cái hang.
Sâu trong hang này hình như có bảo quang, anh liếc nhìn rồi đi vào trong.
Ngay sau đó, Ngô Bình phát hiện trên vách hang có rất nhiều thi thể! Trên người họ mọc đầy lông với đủ màu sắc, người bên trên là lông đen, phía dưới là người lông xanh, sau đó đến lông đỏ, tím, vàng. Khi anh đi tới thi thể mọc lông vàng thì thấy người này có sự thay đổi kỳ lạ, rõ ràng không còn giống dáng vẻ của con người nữa.
Ngô Bình híp mắt lại, đây đều là cương thi, nhưng sao lại có cương thi ở đây?
Anh đi đến cuối thì nhìn thấy một đống xương trắng, không gian ở đây cũng rộng hơn. Có một ông lão đang ngồi xếp bằng trên đống xương trắng, mái tóc dài bung xoã, lão ta nhắm nghiền mắt.
Ngô Bình đi tới gần ông lão rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339715/chuong-3650.html