Ngô Bình cười trừ nói: “Ông đánh giá tôi cao quá rồi, dù tôi nhận được truyền thừa thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của thần yêu đâu”.
Chủ nhân của sấm sét: “Không, cậu làm được mà”.
Ngô Bình trố mắt ra hỏi: “Tôi làm được ư?”
Chủ nhân của sấm sét: “Chắc chắn cậu cũng đã lấy được truyền thừa của Chân Hoàng, một khi vào lôi nhãn thì sức mạnh của Chân Hoàng sẽ được kích hoạt, thêm sức mạnh của lôi nhãn nữa thì cậu sẽ dễ dàng luyện hoá được thần yêu thôi”.
Bấy giờ, Ngô Bình mới ý thức được việc mình cần làm là luyện hoá thần yêu, chứ không phải giết nó.
“Chủ nhân của sấm sét, sao ông và Chân Hoàng chỉ áp chế thần yêu mà không giết nó?”
Chủ nhân của sấm sét: “Nếu chỉ giết thì quá dễ, Chân Hoàng hi vọng có người luyện hoá được nó để có được sức mạnh phi phàm của nó”.
Ngô Bình thở dài nói: “Hi sinh một Chân Hoàng chỉ để luyện hoá một thần yêu thì có đáng không?”
Chủ nhân của sấm sét trầm mặc vài giây rồi nói: “Ngày xưa, Chân Hoàng thấy không thể qua được kiếp nạn nên mới chấp nhận hi sinh để giúp ta trấn áp thần yêu”.
Ngô Bình: “Vì thế, thật ra luyện hoá thần yêu cũng không phải một việc quá khó”.
Chủ nhân của sấm sét: “Đúng thế, sức mạnh của Chân Hoàng và ta đều ở trong lôi nhãn, có chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339711/chuong-3646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.