Dạ Cuồng Đồ ngẩn ra rồi chợt nhớ lại, nói: “Là cậu…”
Rắc!
Ngô Bình tung một chưởng vào trán Dạ Cuồng Đồ, sức mạnh sấm sét đã huỷ toàn bộ sức sống của hắn.
Dạ Cuồng Đồ đã chết, Liễu Cương đi tới nhìn rồi cười nói: “Anh còn tưởng hắn giỏi thế nào, kết quả không chịu nổi mấy chiêu của em, đúng là thứ vô dụng!”
Thật ra, anh ấy cũng không thể đỡ được chiêu nào của Ngô Bình, nhưng may sao họ ở phe của nhau, chứ không phải đối địch.
Đúng lúc này, Hạ Sở Sở bay đến. Khi nhìn thấy thi thể dưới đất, cô ấy biến sắc mặt nói: “Trương công tử, anh giết Dạ Cuồng Đồ rồi ư?”
Ngô Bình: “Ừm, tôi đã khiêu chiến hắn”.
Hạ Sở Sở thở dài một hơi: “Nguy rồi!”
Liễu Cương: “Tiểu công chúa, nguy gì chứ? Tuy Ngũ Lôi Đại Tiên mạnh, nhưng nhà họ Liễu chúng tôi cũng không sợ đâu”.
Hạ Sở Sở: “Ý tôi không phải là Ngũ Lôi Đại Tiên, mà là vợ của Dạ Cuồng Đồ. Vợ cả của hắn là cháu gái của Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn, tên là Vinh Ngọc Hoàn”.
Liễu Cương ngẩn ra: “Tôi quên mất chuyện này! Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn đã nuôi Vinh Ngọc Hoàn từ nhỏ nên rất yêu thương cô cháu gái này, thậm chí còn coi như con ruột”.
Liễu Cương: “Tiểu Bình, chuyện này rất quan trọng, anh sẽ đi tìm bố để bàn bạc ngay”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339707/chuong-3642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.