Trương Bạch Y trả lời: “Đó là bạn lâu năm của tôi, Hoa Dương Lão Tiên. Bạn tôi giỏi thuật điều khiển trùng, có quan hệ mật thiết với giáo phái Thiên Cổ, đôi bên thường giúp đỡ lẫn nhau”.
Ngô Bình hỏi: “Người này đáng tin chứ?”
Trương Bạch Y đáp: “Anh Hoa Dương là người trung hậu, nhưng không giỏi giao tiếp với người khác. Nhân phẩm không hề có vấn đề gì, là người mà tôi có thể giao phó cả tính mạng”.
Thật ra Ngô Bình không muốn có người lạ tham gia. Nhưng thấy Trương Bạch Y ỷ lại vào người kia như vậy, anh cũng không nói gì nữa.
Họ uống được vài chén trà thì một ông lão xuất hiện. Trương Bạch Y vội đứng dậy nghênh đón, cười bảo: “Anh Hoa Dương, lần này phải làm phiền anh rồi”.
Ông lão mặc đồ vải màu xám rất bình thường, vóc dáng cao to, tóc hoa râm, gương mặt nhăn nheo. Tu vi của ông có lẽ là Thần Tiên.
Bên cạnh ông lão là một cậu trai. Cậu trai mặc đồ xanh lam, ăn mặc đơn giản, trông rất cường tráng phúc hậu. Có lẽ cậu trai này rất ít ra ngoài, lúc này đang tò mò đưa mắt nhìn ngó xung quanh.
Hoa Dương Lão Tiên cười nói: “Chúng ta quen biết đã lâu, không cần phải khách sáo như thế”.
Rồi ông lão quét mắt nhìn: “Vị này là đan sư Ngô nhỉ?”
Ngô Bình cúi chào: “Chào tiền bối Hoa Dương”.
Trương Bạch Y nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339667/chuong-3602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.