Lam Hâm không hề vội vã, cô ấy léo Ngô Bình vào một quán trà rồi kiếm chỗ ngồi. Sau đó, cô ấy ngồi uống trà như đang chờ ai đó.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Sư tỷ, mình ngồi đây làm gì?”
Lam Hâm: “Chờ một người quen, người này sẽ dẫn chúng ta đi cược đá”.
Cô ấy giải thích: “Cậu ta là Thạch Khiêu, con trai người làm nhà chị. Hồi nhỏ, cậu ta chuyên đi theo chị đấy. Bây giờ, cậu ta làm tạp dịch ở nơi cược đá nên khá thông thuộc nơi này”.
Ngô Bình: “Sư tỷ chờ chút, cược đá mà chị bảo rốt cuộc là cược đá gì?”
“Thành này tên là Thiên Thạch nên đương nhiên sẽ cược thiên thạch rồi. Thiên thạch là một loại đá ở trên trời, em cũng biết rồi đấy, chúng ta sống ở Khuyên giới thiếu sót, cho nên rất nhiều tu sĩ đều muốn tiếp xúc với đại đạo hoàn chỉnh ở bên ngoài. Vì các thiên thạch này ở ngoài không gian nên chúng không bị thần niệm dò xét, có nghĩa là trừ khi thiên thạch mở ra, không thì không thể biết bên trong nó có thứ gì được”.
Ngô Bình: “Các thiên thạch này có giá trị thế nào?”
Lam Hâm: “Một số ít thì tách ra được linh vật, chúng ta có thể thông qua nó để chạm tới thiên đạo ở bên ngoài. Thậm chí, bên trong nhiều thiên thạch còn có pháp khí, thiên tài địa bảo”.
Ngô Bình: “Sư tỷ, sao trong thiên thạch có những thứ đó được?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339591/chuong-3526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.