Hai người bay lên không, chẳng mấy chốc đã tới vùng sa mạc ở rìa phía Tây đất phong. Nơi này vốn khắc nghiệt, vì sự xuất hiện của đá thần mà trên sa mạc đã có rất nhiều người tới.
Đứng từ phía xa, Ngô Bình đã nhìn thấy tảng đá thần cao mấy trăm mét nằm trên đất. Trên tảng đá tầng toàn là vết nứt, có chỗ đã bị vỡ, rơi xuống đất.
Phía trên tảng đá thần khổng lồ được phi thuyền bao bọc, khiến các tu sĩ e dè không dám tới gần.
Ngô Bình nhìn qua, phất tay một cái, xung quanh tảng đá thần xuất hiện một màn sương mù, bao phủ tảng đá lại.
Anh đáp lên trên đỉnh, phát hiện đây đúng là một tảng đá thần khổng khồ, hơn nữa còn có chất lượng cực cao! Anh không nói gì, lập tức hút tảng đá thần vào trong Động Thiên.
Thu tảng đá thần xong, anh hỏi: "Hân Nguyệt, ở Hồng Hoang thường xuyên có đá thần rơi xuống à?"
Lam Hân Nguyệt: "Cũng đôi khi, nhưng đây là lần đầu tiên đá thần rơi vào trong địa giới của Vương phủ. Hơn nữa tảng đá này cũng to quá, đá thần rơi vào nhà người khác thường cũng chỉ to bằng nắm đấm, to nhất cũng cỡ một cánh cửa thôi. Rơi xuống một tảng đá thần cao mấy trăm mét thế này cũng rất hiếm thấy trong lịch sử dài dằng dặc của Hồng Hoang".
Ngô Bình: "Lúc phát hiện ra tảng đá thần nên lập tức thu nó vào".
Lam Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339566/chuong-3501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.