Huyền Đô lão tổ: “Cũng không hẳn, những người như bọn ta quanh năm bế quan và cảm ngộ đại đạo thiếu sót, hi vọng có thể học theo thánh nhân thượng cổ”.
Ngô Bình: “Nếu chúng ta đánh nhau với Thần tộc ở Khuyên giới, liệu mình có bị yếu thế không?”
Huyền Đô lão tổ: “Cái này thì không. Vì vốn di Khuyên giới đã có thiếu sót, vì thế chúng ta lại thích ứng với nơi này hơn họ. Dù Thần tộc đến đây thì cũng không chiếm ưu thế được, vì thế họ đã dùng cách khác, đó là bồi dưỡng các thế lực ở Khuyên giới làm chó săn cho mình. Những người được họ chọn sẽ được cung cấp một lượng tài nguyên nhất định, thậm chí còn được ban huyết mạch của Thần tộc”.
Ngô Bình cau mày: “Nói vậy thì những tu sĩ bán thần này chính là tay sai cho Thần tộc ư?”
Huyền Đô lão tổ thở dài nói: “Đúng thế, nếu không thì sao lại xuất hiện tu sĩ bán thần ở đây? Bọn ta thường gọi chúng là lũ rác rưởi”.
Ngô Bình: “Nếu đến Đạo tổ cũng không đột phá được thì những tu sĩ khác làm gì có cơ hội ạ?”
Huyền Đô lão tổ: “Không phải không có cơ hội. Năm xưa, môi trường sống của Chư Thánh không như chúng ta bây giờ, vì thế ta mới nói các con chính là hi vọng của Nhân tộc”.
Sau đó, ông ấy cười nói: “Hôm nay là ngày vui của con, đừng nói mấy chuyện này nữa. Ta là sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339524/chuong-3459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.