Cô gái lễ phép chào theo cách của Thái Cổ: “Chào sư tôn”.
Phiêu Miểu Thiên Tôn rất thích cô đệ tử này, bà ấy mỉm cười, nói: “Linh Vi, đây là Lý Huyền Bình, tiểu sư đệ của con”.
Linh Vi nghiêng người chào: “Chào sư đệ”.
Ngô Bình vội chào lại: “Tiểu đệ chào sư tỷ”.
Tính anh vốn lúc này lúc nọ nhưng không hiểu sao gặp phải sư tỷ này thì lại rất ngoan ngoãn, cứ như một đứa trẻ.
Phiêu Miểu Thiên Tôn: “Huyền Bình, chẳng phải con có việc muốn nói với sư tỷ sao?”
Ngô Bình cười, nói: “Sư tỷ, nghe nói chị thích đọc sách, tôi có thứ này tặng chị, hi vọng chị sẽ thích”.
Anh lấy ra một hộp ngọc, sau khi mở ra thì thấy bên trong có một con mọt béo ú.
Linh Vi nhìn thấy con mọt đó thì bất ngờ, nói: “Là mọt sách sao?”
Ngô Bình nói: “Sư tỷ thật biết nhìn, đấy đúng là mọt sách. Nó ăn vô số sách, trong đầu có rất nhiều bộ sách, thiết nghĩ sẽ có không ít sách mà sư tỷ thích”.
Linh Vi nhìn Ngô Bình, nói: “Sư đệ, vô công bất thụ lộc, tôi không thể nhận”.
Ngô Bình nói: “Thật ra tiểu đệ có một chuyện định nhờ sư tỷ giúp”. Anh lập tức nói ra chuyện của kiếm cung Côn Luân.
Linh Vi nghe xong thì gật đầu: “Sư tôn đã muốn xây dựng một kiếm cung ở đây từ lâu, suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339514/chuong-3449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.