Ngô Bình: “Có nhiều quốc gia ở quanh đây không?”
Hàn Hổ Linh: “Thưa Nhân Hoàng, các quốc gia không nhiều bằng bộ lạc, thật ra có nhiều bộ lạc lớn lắm, cách thức vận hành của họ chẳng khác nào một đất nước, nhưng chỉ khác tên gọi thôi ạ”.
Ngô Bình: “Đây cũng là địa bàn của các người à?”
Hàn Hổ Linh: “Nơi này cách biên giới của nước Thiên Võ 13 nghìn dặm, cũng không xa lắm. Nếu không thì chúng tôi cũng không thể nghe ngóng được tin tức về Nhân Hoàng”.
Ngô Bình gật đầu: “Được, dẫn đường đi!”
Hàn Hổ Linh mừng rỡ, lập tức đi trước dẫn đường, mời Ngô Bình đến Thiên Võ Đô.
Ngô Bình vừa bay lên khoảng không của nơi này thì đã cảm nhận được trong thành này có rất nhiều tu sĩ võ đạo mạnh mẽ, huyết khí cuồn cuộn, bay thẳng lên cao.
Trong Thiên Võ Đô có một quảng trưởng rất rộng, quốc vương cùng các quần thần đang đừng chờ sẵn ở đây, ai cũng mỏi mắt ngóng Nhân Hoàng đến.
Khi Ngô Bình xuất hiện, tất cả mọi người đều nhận ra, vì anh cao hơn năm mét, trong khi những người khác cao nhất chỉ khoảng hơn hai mét thôi.
Quảng trường vang lên tiếng reo hò, các cô gái trẻ đẹp đều chen vào giữa.
Quốc vương thấy thế thì lệnh ngay cho các binh sĩ cản họ lại, tránh làm kinh động tới Nhân Hoàng.
Trông thấy sự nhiệt tình và sùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339463/chuong-3398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.