Vân Phi Dương thở dài: "Ngày hôm qua tông lão Vân Đình Quang đã đến để yêu cầu một lời giải thích, ông ta khăng khăng muốn đánh chết Vân Miện. Vân Miện là anh họ của con, có thiên phú rất tốt, vì vậy lão tổ đương nhiên muốn bảo vệ nó. Cuối cùng, Vân Đình Quang đã ra tay khiến lão tổ bị thương, đồng thời để lại lời nhắn, rằng nếu ngày mai không đưa người đến cho ông ta xử lý, họ sẽ san bằng nhánh chúng ta".
Vân Tịch tức giận nói: "Thật quá ngang ngược! Con trai ông ta không bị thương nặng, chúng ta cũng xin lỗi rồi, vì sao cứ nhất quyết không tha?"
Vân Phi Dương nói: "Con không nhận ra sao? Bên kia đang nhân cơ hội lấn tới. Nhánh của Vân Đình Quang đã chiếm ba châu của châu Thái Thanh. Nếu lấy tiếp được Vân Châu, toàn bộ Thái Thanh sẽ là lãnh địa của ông ta. Hơn nữa, Tổng đốc Thái Thanh cũng là người bên ông ta".
Ngô Bình: “Lão tổ, tông chủ không quản chuyện này sao?”
Vân Phi Dương: "Đương nhiên tông chủ không quan tâm. Thế lực lớn nuốt chửng thế lực nhỏ là chuyện bình thường. Nếu ta không thể giữ vững cơ nghiệp này, điều đó chỉ có thể cho thấy ta quá bất tài".
Vân Tịch: "Vậy thì cũng không thể ngồi yên chờ chết, lão tổ có biện pháp nào đối phó không?"
Vân Phi Dương liếc nhìn Ngô Bình và nói: "Sở dĩ Vân Đình Quang kiêu ngạo như vậy là vì ba cô con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339444/chuong-3379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.