Lâm Triều Tiên rất quan tâm đến việc quản lý ở đây, về cơ bản vẫn duy trì được trạng thái ban đầu của Vân Đông, cuộc sống của người dân cũng không bị xáo trộn nhiều.
Trong lúc đi dạo phố, Ngô Bình đột nhiên nghĩ đến khu vui chơi trẻ em của Trần Hiểu Đồng, anh cũng không biết giờ cô ấy sống thế nào. Nghĩ đến đây, anh bảo Lý Hoằng Đào quay về trước rồi vội vã đến khu vui chơi trẻ em.
Khu vui chơi trẻ em do Trần Hiểu Đồng thành lập, thu nhận những đứa trẻ mồ côi bị cha mẹ bỏ rơi. Ngô Bình cũng đã nhiều lần chữa bệnh cho các em nhỏ ở đây để các em có được cuộc sống như những đứa trẻ bình thường.
Khi anh đến khu vui chơi trẻ em, cảnh tượng bên dưới khiến mặt anh biến sắc. Sau đó, anh nổi cơn thịnh nộ đến nỗi tóc tai dựng đứng cả lên.
Ngô Bình nhìn thấy một dấu tay khổng lồ in lên nơi trước đây từng là khu vui chơi trẻ em. Bên dưới toàn là đất đá nát vụn, mặt đất trồi sụt không đều, tất cả các công trình xung quanh cũng bị sập.
Không cần đoán cũng biết, có một tu sĩ trong lúc sử dụng bàn tay pháp lực đã vô ý đánh vào nơi này, khiến cho toàn bộ khu vui chơi trẻ em khi xưa biến thành cát bụi!
Những đứa trẻ ở đây ngây thơ biết bao, cô gái tốt bụng Trần Hiểu Đồng cũng thật bất hạnh biết bao! Thật đáng chết!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339425/chuong-3360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.