Huyền Vũ bay lên giữa không trung, nó nhìn Ngô Bình nói: “Cảm ơn đã thu nhận tôi, không có gì để trả ơn, chỉ có thể tặng chủ nhân một cái ấn Huyền Vũ”.
Vừa dứt lời, một luồng sáng đen bay ra từ giữa mi tâm nó rồi rơi trên vai phải Ngô Bình, tạo ra một phù ấn màu đen phức tạp.
Để lại phù ấn, Huyền Vũ bay lên không trung, ánh sáng màu đen xoẹt qua rồi biến mất.
Đường Tử Di: “Đây là Huyền Vũ sao? Cảm giác rất uy phong”.
Ngô Bình: “Phòng thủ đứng đầu trong trời đất này thì đương nhiên là uy phong rồi”.
Nói rồi anh vung cánh tay phải, một áo giáp quang màu đen xuất hiện bao bọc toàn thân. Nhìn thấy lớp áo giáp quang này, hai mắt Ngô Bình sáng lên nói: “Thật lợi hại, ngay cả Chân Tiên cũng không thể phá vỡ lớp áo giáp này”.
Chèo thuyền một lát, hai người quay về bên bờ, cành cây khẽ lay động, hạt của cây hòe rơi xuống.
Thế giới đã thay đổi rất lớn, cây hòe thậm chí còn phát triển hơn, với sự giúp đỡ của rễ linh trời đất, hạt cây hòe có tác dụng như tiên đan.
Ngô Bình bóc ra đút cho Đường Tử Di, còn tiện tay hái một quả đào tiên.
Đột nhiên ngựa linh chi, người linh chi nhảy tới từ bên cạnh rồi đáp xuống vai Đường Tử Di. Người linh chi đang cưỡi ngựa linh chi, đôi tay nhỏ bé cầm một chùm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339411/chuong-3346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.