Trác công công: “Đại tướng quân, hình như Tổng thủ lĩnh vẫn chưa năm rõ tình hình của cấm quân này nên phiền ngài nói giới thiệu lại một chút”.
Nguỵ Nguyên cười nói: “Được thôi”, sau đó, ông ấy đã gới thiệu sơ qua về tình hình của cấm quân.
Ngoài mặt thì cấm quân này nhận mình có 800 nghìn quân, nhưng thực chất chỉ có khoảng 500 nghìn thôi. Trong số đó thì có 50 nghìn người thuộc nội quân, trong nội quân thìcó các nội vệ, nhưng cũng chỉ cỡ 14 nghìn người, họ chủ yếu là các tiên binh, tiên tướng.
Ngoại quân chủ yếu phụ trách công việc tuần tra bảo vệ Long Kinh và tình báo cùng hậu cần. Nội quân thì phụ trách công việc bảo vệ nội cung, hỗ trợ nội vệ bảo vệ hoàng đế và hoàng tộc.
Thực lực của cấm quân rất mạnh, nhất là 50 nghìn nội quân, ai cũng là cao thủ cả, ngoài ra còn biết dùng sát trận. Vì thế muốn làm Tổng thủ lĩnh của họ là một việc rất khó, vì để họ phục mình thì Ngô Bình phải chứng minh được thực lực của anh.
Thật ra Tổng thủ lĩnh Chu vừa đi cũng chỉ miễn cưỡng ngồi ở vị trí này thôi, vì trong cấm quân vẫn còn khá nhiều cường giả không phục gã. Vì không thể áp chế được các cường giả ấy nên ông Chu kia không đạt được thành tựu cao, đó cũng chính là lý do khiến Hoàng đế không muốn trọng dụng gã nữa.
Nghe giới thiệu qua xong, Ngô Bình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339398/chuong-3333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.