Anh vẫy tay một cái, bệ ngọc liền biến thành tro bụi, hộp ngọc nọ bay vào tay anh. Mở hộp ra, bên trong đựng một hạt châu, có mười hai phù văn ý nghĩa đang lơ lửng trên bề mặt hạt châu.
Hình như phù văn có tác dụng phong ấn khí tức của hạt châu, bên trong nó có gì nhỉ?
Anh khẽ mỉm cười, nói với hai cô gái: “Tôi lấy hạt châu này nhé, những thứ còn lại thuộc về hai người đấy”.
Ngô Ngạo Sương vẫy tay: “Cậu cứ tự nhiên chọn”.
Nếu không nhờ Ngô Bình mở cổng, hai chị em họ sẽ chẳng lấy được món nào cả, thế nên anh có công lớn nhất.
Ngô Bình còn bận việc khác, chỉ ở lại một lúc rồi để lại hai viên Tam Bảo Thần Đan, đoạn bảo rằng: “Tôi không thể nán lại lâu, nếu có thời gian, tôi sẽ đến tìm hai người. Đây là bùa ngọc để liên lạc, gặp rắc rối gì thì có thể liên lạc với tôi”.
Nhận bùa ngọc, Ngô Ngạo Sương cười bảo: “Cảm ơn vì đan dược. Rảnh rỗi thì đến Cảng Thành chơi nhé”.
Rời khỏi Động tiên, Ngô Bình đi thẳng đến Hưng Long.
Trong Long Hổ Tiên Cảnh, con trai Lý dược sư của Ngô Bình và Nhậm San San đang cưỡi trên lưng thuồng luồng con mà nghịch nước, phấn khích đến mức không ngừng hò hét.
Tuy Tiểu Đỉnh mới đầy tháng nhưng bây giờ đã có thể chạy trên mặt đất rồi, ngay cả Nhậm San San cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339392/chuong-3327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.