Ngô Bình cảm thấy nó đang nói dối, đồng thời cũng hơi hối hận vị thả nó ra, nuôi không nổi, con này ăn khoẻ quá!
Cùng kỳ như sợ anh hối hận, vội nói: "Chủ nhân, tôi có thể chắc chắn rằng ngài thu nhận tôi sẽ không lỗ vốn đâu!"
Ngô Bình lại thở dài, có cảm giác như mình đã mắc lừa vậy, lẽ nào từ đầu tên này đã gài bẫy mình? Chỉ tỏ vẻ kiêu ngạo loè mình vậy thôi?
Anh lắc đầu hỏi: "Cùng kỳ, nghe nói loài cùng kỳ chúng mày có thể luyện đến cấp hai mươi bốn là cao nhất hả?"
Cùng kỳ: "Đúng vậy thưa chủ nhân. Tộc cùng kỳ chúng tôi vốn sống trong một vũ trụ cao cấp hơn. Đương nhiên, ở vũ trụ này, cùng kỳ nhiều nhất chỉ có thể trở thành thú bảo vệ cấp mười hai thôi".
Ngô Bình: "Vũ trụ cao cấp hơn? Nó ở đâu?"
Cùng kỳ: "Chủ nhân, thế giới này rất rộng lớn, rộng lớn đến nỗi sự tồn tại đỉnh cấp nhất trong loài người các ngài cũng chỉ có thể nhận biết được một phần nhỏ mà thôi".
Ngô Bình: "Ở vũ trụ cao cấp đó, cùng kỳ chúng mày có được xem là kẻ mạnh không?"
Cùng kỳ: "Đương nhiên rồi, nhưng không được xem là mạnh nhất. Chủ nhân, nói nhiều những chuyện này cũng vô ích, còn đồ ăn không ạ?"
Ngô Bình trừng nó một cái: "Không phải mày mới ăn xong à?"
Cùng kỳ: "Xin lỗi chủ nhân, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339380/chuong-3315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.