Ngô Bình thở dài: "Xem ra chỉ có thể thử với cùng kỳ thôi".
Anh cưỡi độn quang, tới hải đảo Đông Doanh, tìm Chu Chu giúp đỡ. Tịnh Thế Hồng Liên trên người anh đã chuyển sang Chu Chu rồi, bây giờ muốn trừ khử ma niệm của cùng kỳ phải tìm cô bé giúp đỡ.
Anh lấy bình thuỷ tinh phong ấn cùng kỳ ra, rồi đấm vỡ bình thuỷ tinh, cùng kỳ xuất hiện.
Cùng kỳ này lớn cỡ con nghé, trên lưng có hai cánh, toàn thân trắng muốt, trên đầu chỉ có một chiếc sừng, mặt giống hổ, chỉ là trên bề mặt mọc đầy vảy bạc, trên vảy có phù văn màu vàng.
Cùng kỳ vừa xuất hiện, Chu Chu phất tay, một tia sáng đỏ rơi trên người nó, bỗng chốc xoá bỏ hết tất cả ma niệm của con cùng kỳ này.
Ngô Bình nhân lúc nó mới vừa thức tỉnh, lập tức thi triển thủ đoạn man vương giao tiếp với nó.
"Cùng kỳ nhỏ, tao cứu mày thoát khỏi khốn đốn, sau này mày theo tao nhé?"
Cùng kỳ mở mắt ra, con ngươi có màu đỏ vàng, lãnh khốc vô tình, nó nghiêng đầu nhìn chằm chằm Ngô Bình, trả lời: "Ngươi chỉ là loài người, lấy tư cách gì nói chuyện với ta như vậy?"
Ngô Bình: "Cùng kỳ nhỏ, là thú bảo vệ nhưng hình như mày có thành kiến với con người".
Cùng kỳ hứ một tiếng: "Mẹ của ta bị loài người các ngươi hại chết. Nếu không phải vì ngươi đã cứu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339378/chuong-3313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.