Ngô Bình chợt hiểu ra, người trước mặt đây là một tia ý thức của Thiên Nguyên Đạo Tổ, anh vội bái: "Bái kiến Đạo Tổ!"
Thiên Nguyên Đạo Tổ cười nói: "Thần anh của con tốt lắm, tuy không bằng ta lúc xưa nhưng cho thêm thời gian thì sẽ không thua kém ta đâu. Hầy! Đạo Chủng trong cơ thể con là của thằng nhóc Vĩnh Hằng đấy à?"
Ngô Bình đáp: "Thưa Đạo Tổ, Đạo Chủng này có từ Vĩnh Hằng Tiên Vực ạ".
Thiên Nguyên Đạo Tổ: "Tố chất của thằng nhóc Vĩnh Hằng rất bình thường, Đạo Chủng tạp nham, không ra gì cả".
Ngô Bình ngỡ ngàng, ông ấy gọi Vĩnh Hằng Đạo Tổ là thằng nhóc Vĩnh Hằng? Còn chê Đạo Chủng mà Vĩnh Hằng Đạo Tổ để lại nữa?
Nói rồi, ông ấy giơ tay chộp, Ngô Bình cảm thấy Đạo Thụ trong cơ thể mình bị nghiền nát trong tích tắc, sau đó một luồng lực Thiên Nguyên mênh mông đổ vào, cấu trúc lại Đạo Chủng và Đạo Thổ của anh.
Giây phút đó, Đạo Thổ và Đạo Chủng ngũ hành đã có sự nâng cao về chất lượng, một hạt giống được trồng vào Đạo Thổ, sắp nhú lên khỏi mặt đất.
Thiên Nguyên Đạo Tổ nói: "Được rồi, sau này con sẽ là truyền nhân của ta, không còn quan hệ gì với thằng nhóc Vĩnh Hằng kia nữa".
Ngô Bình: "Đạo Tổ, người vẫn còn ở vũ trụ này không ạ?"
Thiên Nguyên Đạo Tổ cười: "Ta ở một thế giới khác, nơi đây chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339372/chuong-3307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.