Ngô Bình: “Em đang chuẩn bị đến đó để kiểm tra đây, nếu là võ vương truyền kỳ thì sẽ được thưởng 100 triệu Thần Long đấy”.
Nghe thấy thế, có một người ngồi cạnh đó cười lạnh nói: “Võ vương truyền kỳ ư? Cậu có biết làm được điều đó có nghĩa là gì không?”
Ngô Bình tò mò nhìn sang người đó rồi hỏi: “Anh là ai?”
Đó là một người thanh niên trạc tuổi anh, hắn kiêu ngạo nói: “Tôi là Quách Phượng Minh - giáo viên ba sao của học viện Võ Đao”.
Ngô Bình: “Đúng là rất khó để trở thành võ vương truyền kỳ, nhưng với tôi mà nói thì dễ như trở bàn tay thôi”.
Quách Phượng Minh cười khẩy nói: “Chém gió cũng phải nhìn hoàn cảnh chứ, đến nay học viện Võ Đạo mới chỉ có một võ vương truyền kỳ, hơn nữa nhờ dược lực nên mới miễn cưỡng đạt được”.
Ngô Bình: “Tôi sắp đến đó kiểm tra rồi, anh rảnh thì tới mà xem cho mở mang tầm mắt”.
Quách Phượng Minh hừ một tiếng rồi không thèm nói chuyện với Ngô Bình nữa.
Đinh Mặc rất ngạc nhiên: “Tam đệ, tu vi hiện giờ của chú mà có thể đạt đến võ vương truyền kỳ ư?”
Ngô Bình: “Vâng”.
Hai người đang trò chuyện thì Ngô Bình hỏi Trác công công, Trác công công, còn phải chờ bao lâu nữa?”
Trác công công cười đáp: “Mọi người ở đây cũng xếp hàng chờ gặp bệ hạ nên chắc phải chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339354/chuong-3289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.