Anh dứt lời thì đập tay xuống, quả cầu thủy tinh vỡ nát, một luồng ánh sáng vút lên trời cao với khí tức đáng sợ làm rung chuyển cả càn khôn.
“Rắc rắc”.
Hỏa Hoàng Nhi cắn một miếng cành Thanh Liên, ánh sáng của Thanh Liên lập tức yếu đi.
“Rắc rắc rắc”.
Hỏa Hoàng Nhi cắn thêm vài miếng nữa thì ăn hết cành Thanh Liên, hai mắt cô bé sáng lên, cô bé nói: “Ngon, ngon quá đi mất. Bố ơi, còn nữa không?”
Ngô Bình trừng mắt: “Để dành mà ăn, con ăn kiểu đó thì bố phá sản mất”.
Bốn Thiên Tiên đó vô cùng kinh ngạc, Thanh Liên Hỗn Mang? Đấy chẳng phải là báu vật Hỗn Độn trong truyền thuyết sao? Cứ thế đưa cho cô bé ăn à?
Lúc này Ngô Bình mới hỏi: “Các người là ai?”
Một Thiên Tiên liền nói: “Ông chủ, chúng tôi là người hầu của cô chủ”.
Ngô Bình chỉ vào Hỏa Hoàng Nhi: “Ngươi nói Hỏa Hoàng Nhi sao?”
Vị Thiên Tiên đó nhìn Hỏa Hoàng Nhi, Hỏa Hoàng Nhi không quan tâm đến anh ta, anh ta vội nói: “Đúng vậy, chúng tôi cảm thấy cô chủ tiền đồ rộng mở, nên tình nguyện làm người hầu của cô ấy”.
Ngô Bình: “Ừ, các người cũng biết nhìn lắm, đúng là sau này Hỏa Hoàng Nhi sẽ rất lợi hại”.
Sau đó, anh nói với Hỏa Hoàng Nhi: “Hoàng, cùng bố đến chợ Thiên dạo chơi không?”
Hỏa Hoàng Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339329/chuong-3264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.