Chị Lệ hỏi: “No chưa?”
Trương Tiểu Bình khá thành thật: “Chưa no”.
Chị Lệ nói với Dương Giác: “Dương Giác, mang lên thêm hai bát nữa”.
Trương Tiểu Bình hơi ngại: “Chị Lệ, tôi ăn nhiều quá rồi”.
Chị Lệ: “Không sao, chỗ của tôi chẳng có gì khác, chỉ có hoành thánh là nhiều”.
Trương Tiểu Bình cũng đã lâu rồi chưa được ăn thịt, bát hoành thánh thịt này rất ngon, còn dùng thịt bằm do anh tự băm, lúc này Trương Tiểu Bình cũng không khách sáo, ăn thêm hai bát.
Ăn xong, chị Lệ cười nói: “Còn có thể ăn thêm nữa không?”
Trương Tiểu Bình xua tay: “Có thể ăn thêm nữa nhưng đã no rồi”.
Chị Lệ: “Cậu có thể tan làm rồi, trước khi trời tối lại đến đây một chuyến, còn việc cho cậu làm”.
“Ừ”, Trương Tiểu Bình đứng lên chào tạm biệt.
Sau khi ra ngoài, anh gọi một chiếc xe, quay về gần đường thoát nước, sau đó về chỗ của mình nghỉ ngơi.
Vừa nằm xuống đã cảm thấy vô cùng thoải mái. Nằm một chốc, mọi mệt mỏi cũng bay biến sạch, anh tiếp tục luyện lực.
Tâm pháp trong đầu đã chia luyện lực thành bốn giai đoạn, Minh Kình, Ám Kình, Hóa Kình, Tiên Kình, hiện giờ anh vừa mới luyện thành Minh Kình.
Anh liên tục xuất quyền trong quan tài, không ngừng trải nghiệm đặc điểm của Minh Kình.
Lúc này cách đường thoát nước khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339215/chuong-3150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.