Ngô Bình: “Tầng bên trên rất thần bí, anh cũng không nhìn rõ. Nhưng anh có thể nhìn rõ tầng ở dưới, môi trường ở đó rất khắc nghiệt, ánh sáng kém, không khí ô nhiễm, nhiều nơi còn rất nóng, nơi thì lại quá lạnh, không có nhiều thực vật hay sinh vật sống được, nói chung là một nơi tồi tàn”.
Liễu Y Y: “Chẳng lẽ là địa ngục trong truyền thuyết?”
Ngô Bình cười nói: “Ai biết được, nhưng anh không có hứng thú với nơi này”.
Đúng lúc này, Ngô Bình đã nhìn hấy có một con cự long dài cả nghìn mét ở phía xa, nó kéo theo một cung điện bằng đồng bay trong vũ trụ.
Liễu Y Y cũng nhìn hấy, cô ấy hô lên: “Thứ gì thế anh?”
Ngô Bình cảm nhận được uy áp khủng khiếp phát ra từ trong cung điện này, anh kéo Liễu Y Y trốn ra xa, sau đó quay lại mặt đất bằng tốc độ nhanh nhất có thể.
Bay lên thì dễ, nhưng khi về thì hơi phiền hà. Vì không gian ba tầng phức tạp này đang vận chuyển, mình chỉ ở trên cao một lát thì phía dưới đã có rất nhiều đổi thay rồi.
May mà Ngô Bình có đôi mắt nhìn xuyên vạn vật nên có thể xác định vị trí, vì thế hơn một tiếng sau thì họ đã đáp xuống vị trí ban đầu rồi.
Liễu Y Y vừa đáp đất đã hào hứng nói: “Xuất sắc! Được trải nghiệm điều này một lần trong đời là quá đủ rồi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339177/chuong-3112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.