Mục Vũ cười hỏi: “Thế nào? Có phải là cực kỳ khó không? Muốn bỏ cuộc hả? Nếu giờ cậu muốn bỏ cuộc thì tôi có thể tặng cậu một ít dược liệu quý rồi tiễn cậu đi khỏi đây”.
Ngô Bình không đáp lời, bởi anh đang bận tính toán các khả năng Đan Biến. Việc này đòi hỏi sự hiểu biết sâu sắc về dược tính cũng như về Đan Đạo.
Thế nhưng, dược tính thiên biến vạn hoá nếu chỉ dựa vào việc tính toán trên lý thuyết thì rất khó tìm ra tổ hợp hiệu quả nhất.
Thêm một lúc lâu, anh mỉm cười nói: “Tôi biết Dược Tổ muốn dạy tôi điều gì rồi”.
Mục Vũ ngạc nhiên hỏi: “Ồ? Chủ nhân muốn dạy cậu điều gì vậy?”
Ngô Bình: “Quá trình Đan Biến thực ra là một trạng thái hỗn hợp, muốn cưỡng ép kiểm soát nó gần như là việc không thể thực hiện được. Cho dù là khi tôi luyện đan cũng chỉ có thể về cơ bản kiểm soát được Đan Biến. Nhưng cách làm của tôi thực ra lại không tối ưu”.
Mục Vũ: “Sau đó thì sao? Cậu học được điều gì?”
Ngô Bình: “Đan Biến không cần phải kiểm soát, chỉ cần dựa vào đặc điểm của loại đan dược cần luyện để tạo ra môi trường luyện đan tương ứng là được rồi. Lò đan này có lẽ dùng để luyện hình”.
Nói rồi, anh bắt đầu giải phóng thần niệm, tạo nên một loại trường lực phức tạp. Trường lực này được anh tạo ra từ kinh nghiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339169/chuong-3104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.