Liên Thành Tượng nổi điên nói: “Vớ vẩn! Tôi bảo anh trộm đồ khi nào? Anh giỏi nhỉ, mình trộm đồ mà dám vu oan cho thầy Ngô, không thể tha thứ được”.
Nguyên Hồ đần mặt ra, đang định giải thích thì Long Tượng Thiên Tôn dã vung tay lên khoá miệng hắn lại.
Long Tượng Thiên Tôn không phải kẻ ngốc, đương nhiên ông ta biết chuyện này có liên quan đến đứa cháu bên ngoại của mình. Nhưng dẫu sao Liên Thành Tượng cũng là cháu của ông ta nên ông ta phải lấp liếm chuyện này phòng hậu hoạ.
Khoá miệng Nguyên Hổ xong, Long Tượng Thiên Tôn cười nói: “Ra là hiểu lầm, thầy Ngô, cậu đã được rửa oan rồi”.
Vị quan triều đình nói: “Tổng đốc Ngô, bệ hạ bảo nếu rảnh thì mời người vào cung chơi”.
Ngô Bình: “Thần nhất định sẽ đến”.
Vị quan triều đình gật đầu nói: “Lão nô là thái giám của nha môn, Tổng đốc cứ gọi là Trác công công”.
Ngô Bình: “Phiền Trác công công phải vất vả đến đây rồi”.
Trác công công xua tay: “Chuyện nhỏ thôi”.
Dứt lời, Trác công công nhìn sang Long Tượng Thiên Tôn rồi nói: “Viện trưởng, xin cáo từ”.
Trác công công đi rồi, Long Tượng Thiên Tôn lại sầm mặt nói: “Thầy Ngô, kiểm tra giáo viên ba sao phải chờ đến cuối năm nên cậu cứ về đi”.
Ngô Bình biết Long Tượng Thiên Tôn cố ý không kiểm tra cho mình, anh rất bực nhưng giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339136/chuong-3071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.