“Biết sai thì phải sửa, ngoan ngoãn nhận trừng phạt”, nói rồi, kiếm vực của anh đã bao trùm Tiêu Nộ Vân.
Dưới kiếm ý mạnh mẽ, Tiêu Nộ Vân đã hoàn toàn khuất phục, lão ta thở dài nói: “Cậu bạn, tôi thật lòng biết lỗi rồi, xin cậu tha cho tôi”.
Ngô Bình cũng là người biết điều nên nói: “Tiêu Môn của ông ở Giang Nam à?”
Tiêu Nộ Vân: “Vâng”.
Ngô Bình: “Ông là tu sĩ Thiên Tiên thì lẽ ra phải bảo vệ dân chúng ở đây mới phải”.
Tiêu Nộ Vân vội nói: “Cậu dạy rất đúng, từ giờ trở đi, Tiêu Môn sẽ dốc toàn lực để bảo vệ dân chúng ở Giang Nam, chắc chắn sẽ không để chuyện tương tự xảy ra nữa”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi sẽ chú ý đến ông đấy”.
Anh thu kiếm vực lại, Tiêu Nộ Vân chắp tay chào rồi chạy mất dạng vì sợ Ngô Bình đổi ý.
Khi anh đáp đất thì bang chủ Cái Bang đã phục anh hoàn toàn, đến tu sĩ Thiên Tiên còn sợ Ngô Bình thì anh mạnh đến mức nào chứ?
Ngô Bình đang chuẩn bị về vịnh Bạch Long thì thấy có một vầng sáng chiếu xuống, sau đó có một cô gái xuất hiện. Nhìn thấy cô ấy, anh nhận ra ngay, đó chính là Tử Phi - người trông coi hoa Thiên Hồn.
Tử Phi: “Mãi mới tìm được anh”.
Ngô Bình cười nói: “Sao cô biết tôi ở đây?”
Tử Phi: “Người vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3339083/chuong-3018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.